Lưu bút tuổi hoa: Chuyện mai mối

- Hi, mình là Huy, mình làm bạn nha!
- Cậu là bạn của Trân ah, uh, zậy mình làm bạn.
- Thiệt hok
- Thiệt
Vậy là tôi – con nhỏ lúc nào cũng chăm chú vào việc học, được xem là hiền nhất, ít manh động nhất trong nhóm “Ngũ công chúa” của lớp 12SD đã có bạn, một người bạn khác giới.
Quyết định ấy được đưa ra khi tôi bị khuất phục bởi những trận khủng hoảng ngôn từ kinh niên của bốn cô nàng còn lại. Có thể kể đến như: “chưa thấy ai như bà, giờ còn chưa quen ai”, “bó tay, bó chân, bà định ở giá à?”, “hay bà thích con gái?”…
Mọi việc sau đó Trân quyết định, đơn giản vì mối quan hệ của cô nàng khá rộng. “Gà bông” tương lai của tôi là một anh chàng giỏi thể thao, chơi bóng rổ tuyệt vời, học khá, và rất vui tính. Túm lại, theo lời của Trân thì bạn ấy rất phù hợplà nửa còn lại của tôi. Và tôi đã phạm một sai lầm ghê gớm khi tin Trân tuyệt đối.
Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, thậm chí tôi đã bắt đầu cảm thấy khá thú vị. Nhưng đến khi tôi hẹn gặp mặt thì hàng loạt các trục trặc xảy ra. Tôi không gặp được bạn ấy. Tôi cầu cứu bốn cô nàng. Sau khi nghe xong, các nàng “tặng” cho tôi một nụ cười tủm tỉm, và hỏi ngược lại tôi: “Bạn kia chưa nói gì cho bà hả?”. Bất an, chết đứng như bị sét đánh, tức giận và hối hận là hàng chuỗi các cảm xúc của tôi khi nghe câu chuyện của mấy nàng sau đó.

Nếu mấy nàng giả thành bạn ấy thì tôi còn đỡ bàng hoàng, khi biết rằng bấy lâu nay tôi trò chuyện và suýt nữa thì đã chọn một cậu nhóc nhỏ hơn mình hai tuổi làm “gà bông”. Ây dza… Nghĩ đến việc nhóc chỉ bằng tuổi thằng em nghịch ngợm của tôi thì tôi chỉ muốn thét lên. May là cả hai chưa biết mặt nhau, nếu không sẽ rắc rối lắm đây. Sau đó, tôi tập trung toàn lực vào việc học và cố quên chuyện đó thật nhanh.
Từ kỉ niệm “đáng nhớ” ấy, tôi tự nhủ rằng mình sẽ không bao giờ nhờ ai “mai mối” cả. Cực kì “nguy hiểm”, đúng không?

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét