Lưu bút tuổi hoa: Nhớ trường xưa

Ngày này một năm về trước, trong cái khoảnh khắc này đây, tôi đang vật lộn với đống bài vở, nỗi lo âu, bồi hồi về tương lai. Ấy thế mà, giờ chúng ta chỉ biết nhìn lại và tiếc nuối mà thôi…!

Ngày này một năm về trước, trong cái khoảnh khắc này đây, tôi đang vật lộn với đống bài vở, nỗi lo âu, bồi hồi về tương lai. Ấy thế mà, giờ chúng ta chỉ biết nhìn lại và tiếc nuối mà thôi…!
Nhìn những hình ảnh chia tay, dòng nước mắt hoen mi, cánh phượng đỏ nở rộ… Sao lòng tôi lại nhói thế này. Nhớ lắm sao cứ bắt tôi phải nhìn những hình ảnh ấy hoài vậy. Ra đường nhìn tà áo trắng… nhớ! Phượng vô tình níu bờ vai… nhớ! Ghét! Nhốt mình ở trong phòng, thế mà tai vẫn nghe đài nói về dòng lưu bút… sao thế này! Hic. Muốn gây sự với đống tâm trạng đang đánh ca rô đây mà!.
Lên trang mạng xã hội đọc tin tức, lại thấy hình ảnh của chính mình đâu đó. Thí sinh thi tốt nghiệp THPT, nụ cười đề thi dễ-khó, lựa chọn trường tốt… Sao nhắc hoài thế, bộ người ta không nhớ hay sao?!. Sinh viên năm nhất rồi đấy, “ nhớn” rồi đâu phải mấy em học sinh nữa đâu, mà buồn, mà trẻ con thế. Nín ngay! Không có gì cả. Từng nếm những thứ ấy rồi mà, có gì nữa đâu sao phải thế chứ, ai rồi cũng thế mà, khi không biết trân trọng những thứ quý giá, qua rồi… Còn gì nữa, chỉ có thời gian mới trả lời nổi thôi.
Ừ, thì chạy xe khắp phố bay bay tà áo trắng ngắm những cánh hoa vô tình tháng 7 mưa bay kia, cười với bảng điểm ước mơ, khóc cho buổi tiệc cuối cùng. Thế đấy, ai rồi cũng phải qua đi cái cảm giác đó, nhưng sao giờ ngẫm nhớ lại nó vẫn khiến cho ai - đã - từng - đi - qua vẫn nhớ hoài những yêu thương tinh trong, ngốc nghếch lạ kia. Bạn bè giờ mỗi người một phương, đứa bỏ cuộc, đứa vẽ tiếp bức tranh ước mơ có khi nào chúng ta gặp nhau giữa giao điểm tọa độ của cuộc đời nữa không?!... Hay chúng ta chỉ gặp trong trang sách vở đã bị nhòe kia mà thôi!.
Kỉ niệm ơi! Cho ta nhớ mi chút nhé, cho ta biết ta đã sống những giây phút ngọt ngào nhất, đáng quý nhất. Nơi phương xa có cô bé ngốc đang láy hoáy viết vội những dòng tâm trạng này trong cuốn nhật kí.
“Chúng mày đang ở đâu thế hả, có biết tao đang điên lên vì nhớ không?!, khi nào nghỉ hè tổ chức gặp nhau nha, năm trôi qua nhanh quá gặp nhau mà điểm danh cái bọn rần rần chứ...!”.
Có cô bé chạy vội giữa màn mưa tuôn…
Sưu tầm

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét